1. Phải học tĩnh trước khi học động
Nghề làm content là một nghề mới hay ho. Bản chất của nghề này nằm ở chỗ nó thu hút sự chú ý của chúng ta, nhưng không phải luôn lâu dài. Bạn mở fb, tik tok, youtube ra và thế giới của hàng trăm, hàng nghìn những content hấp dẫn xuất hiện trước mắt bạn. Chỉ cần bạn biết đọc, bạn sẽ không bao giờ thiếu những thứ hay ho để đọc.
Trước đây quảng cáo khiến chúng ta chú ý đến một món đồ vật chất nào đó. Bây giờ, quảng cáo là lôi kéo tư tưởng. Bạn thích, bạn tin, bạn đặt lòng yêu mến, như thế bạn trở thành người theo dõi trung thành. Được chú ý trong thời đại số là cơ hội chắc chắn để kiếm lợi nhuận. Tất cả mọi content đều nhằm đến sự chú ý lâu dài của bạn.
Vấn đề là, bạn không thể nào mãi chú ý vào một nội dung mà bạn không thật sự cần. Bạn thấy nó thú vị, ví dụ như một video giải thích cách kênh đào Panama hoạt động. Bạn thấy nó thật sự thú vị, cung cấp cho bạn 1 mảnh kiến thức bạn không biết, nhưng nó không phải lĩnh vực cũng như đam mê của bạn. Bạn có thể bấm subcriber nhưng bạn không nhấp vào mỗi video mới ra đời. Bạn chỉ đi qua, và chỉ thế thôi.
Chúng ta sẽ đi qua hàng trăm content như thế mỗi ngày, nếu bạn có một thiết bị truy cập Internet trong tay. Sự chú ý của bạn bị xé nhỏ, và bạn không học được cái gì một cách trọn vẹn, cụ thể. Bạn phải học trong sự tĩnh lặng trước khi học trong không gian mạng năng động, thay đổi quá nhanh chóng như hiện nay.
2. Học trong sự tĩnh lặng là gì?
– Học từ sách: Đọc một cuốn sách thì rất mất thời gian. Trong khi xem một content thì khá nhanh. Thường thì một content trên mạng xã hội được chế biến và soạn thảo nhằm một mục đích nào đó. Trong khi sách – với nội dung học thuật – trung lập hơn nhiều. Không phải trung lập về tư tưởng, nhưng là trung lập về ý định lôi kéo. Họ cũng trình bày một nội dung nào đó nhưng không thao túng sự tự do của bạn. Điều bạn rút ra được thì ứng dụng cho bạn. Hơn nữa, khả năng nhìn nhận vấn đề, tổng quát hóa, cụ thể hóa và phân tích của sách thì rộng mở hơn các nội dung trên mạng xã hội. Bạn có thể tiếp thu trong sự liên tục không bị gián đoạn bởi quảng cáo hoặc những gợi ý của thuật toán.
– Học từ viết lách: thời gian dành cho bản thân mình cảm nhận và tiêu hóa, rồi lại sản sinh ra một sản phẩm từ những gì mình đã lãnh hội. Viết – dù viết cho bản thân mà thôi – cũng là một công cụ tuyệt vời để học sâu sắc hơn. Chính những gì chúng ta viết ra dạy chúng ta về giá trị của hiểu biết, của ký ức, của sắp xếp tâm trí. Hơn đôi lần bạn đọc lại những gì bạn viết và hoàn toàn bất ngờ. Cách làm việc của tâm trí là: càng làm đi làm lại một thứ gì đó thì bạn càng nhuần nhuyễn. Thời gian của viết lách là thời gian tĩnh lặng. Đó là lúc bạn cho phép mình học ở tầng sâu hơn. Đọc những gì người khác viết, viết lại cùng một nội dung, nhưng không bao giờ giống nhau, sẽ cho bạn trải nghiệm đôi chút khó khăn lúc bắt đầu, nhưng kết quả thì ngọt ngào.
– Trò chuyện với những người thấu hiểu lĩnh vực, tư tưởng mà bạn quan tâm: đó là loại trò chuyện nào? Thường khi sinh viên hỏi lại giáo sư, không phải câu hỏi nào cũng nhận được câu trả lời. Có những câu hỏi không rõ ý hỏi, những câu hỏi không cho thấy người hỏi hiểu một cách tương đối về lĩnh vực họ hỏi. Cần khiêm tốn học hỏi trước khi hỏi, hỏi cũng cần phải học là vậy. Niềm vui của người được hỏi là thấy người khác hiểu điều mình trình bày. Có thể hỏi một người có kiến thức xem cách hỏi của mình có ổn không. Khi tìm được người sẵn sàng dành thời gian cho mình, đừng ngại cho họ thấy ước muốn ham tìm hiểu và những vấn đề còn lấn cấn. Tuy nhiên, câu trả lời trực diện không phải bao giờ cũng thỏa mãn. Có những điều bạn phải sở đắc cho riêng mình.
3. Kết luận
Đôi khi, cách giải trí tốt nhất là để cho đầu mình trống không.
Cách xem content tốt nhất là tắt các kênh content đi.
Bất cứ cái gì xé nhỏ sự chú ý của bạn đều tiềm ẩn nguy cơ.
Định vị mình là học tĩnh trước khi học động.
Leave a Reply